mercredi 30 mai 2012

Cho tôi, nhân những ngày nào đó chưa xa


Những ngọn đèn không tắt suốt một đêm 

1.
Một buổi sáng không biết đẹp hay xấu, bạn lờ đờ thức dậy. Lật đật chạy ra bến bus. Lục đục trèo lên. Luồn lách như một con rắn giữa chật kín người là người.
- Chú ơi, chú đứng lui lui sang bên cạnh cho cháu đứng với! - Mồm bạn dẻo quẹo, chẳng cần nhìn mặt “chú” già hay trẻ (kinh nghiệm: chú là sự lựa chọn hoàn hảo khi không biết người kia già hay trẻ để gọi tương ứng là bác hay anh!).
Sau đấy, bạn có thể thanh thản vừa đứng vừa... gà gật. Bởi với dân đi bus, có được một chỗ đứng và một chỗ để vịn tay vào giờ cao điểm - là một điều lớn lao hơn cả hạnh phúc!
Đang lâng lâng gà gật, chợt bạn tỉnh rụi: có ai đang cố kéo cái balô của mình í nhỉ?
Mau mau tháo ngay balô và quay lại! Rất có thể đó là một tên móc túi! (Xe bus giờ nguy hiểm thế đấy!)
*
Bạn tưởng tượng rồi tiếp theo sẽ ra sao? Cùng nghe cô bạn Tóc nâu của chúng ta kể tiếp câu chuyện của cô ấy, nhé.

2.
Hm… chúng ta đang dừng lại ở đoạn Tóc nâu quay lại, tháo balô ra và - theo phản xạ tự nhiên, nàng kéo balô về phía mình. Nhưng… không phải một tên móc túi, mà balô đang vướng vào cái gì thế?
- Ấy ấy... em ơi...
Tóc nâu mất mấy chục giây nhìn chăm chăm mới nhận ra một sự thật mà dù có giàu trí tưởng bở đến đâu, nó cũng không thể nào tưởng tượng nổi! Cái balô - vốn được nó tự hào rằng nhiều khoá nhất quả đất - giờ quay ra phản chủ: một trong những cái khoá đó, không hiểu làm sao và bằng cách nào, đã móc vào... cái mác nhỏ xíu đính ở túi-sau-của-quần-jean-của... “chú”-hồi-nãy! Trời ui là trời, bus ơi là bus!
- Cháu xin lỗi! - Tóc nâu rối rít.
- Bình tĩnh nào, để anh gỡ nó ra! - “Chú” ấy nói một cách rất từ tốn.
Của đáng tội, Tóc nâu hơi có... bệnh nghề nghiệp bởi ngày xưa nó chuyên gỡ len rối, chỉ rối cho mẹ.
- Không sao, chú để cháu! - Nó hăng hái.
Nói là làm, nó hăm hăm hở hở nhấc qua nhấc lại cái balô, kéo kéo rồi gỡ gỡ. Hix, balô nặng nên làm khó ghê cơ!
- Xong rồi chú ạ! - Tóc nâu toát mồ hôi ngẩng lên, đụng phải nụ cười khó hiểu của “chú”.
Thôi chết, do tốc độ đường truyền kém: tín hiệu “xấu hổ” chậm chạp theo dây thần kinh hướng tâm truyền về nơ ron liên lạc, từ nơ ron liên lạc “bắn” đến trung ương thần kinh. Trung ương thần kinh xử lý dữ liệu, phát lệnh: đỏ mặt. Lệnh này ì ạch theo dây thần kinh ly tâm truyền đến mặt. Kết quả là mãi đến lúc này, mặt Tóc nâu mới tưng bừng như mặt trời!
Thế là thay vì tiếp tục bắn ra tràng xin lỗi, nó bảo:
- Cháu... cám ơn!
Hậu quả tất yếu là mặt nó càng nóng bừng lên (giả như có dội nước lên đầu thì sẽ thấy nước bốc hơi mù mịt!).
Tóc nâu không dám nhìn “chú” nữa. Nó sợ mình phải chui xuống gầm xe vì xí hổ. Bởi “chú” đang cười rung rinh.
Lát sau, có lẽ thấy tội nghiệp con bé quá, “chú” quay sang:
- Không sao (thì có phải đêm đâu mà đòi có sao?). Có gì đâu, xe bus chật như nêm thế này cơ mà (nhưng người ta đi cả năm cả tháng sao chả có chuyện gì?)! Lúc phanh gấp, đầy người còn ngã... chất đống ấy chứ (vâng, thà cháu được ngã còn hơn)!!!
Cứ lầm bầm mấy câu đối đáp trong miệng, Tóc nâu giật mình khi “chú” lảng sang chuyện khác:
- Em học lớp mấy?
- Cháu mới học lớp 11! - Nó trả lời chóng vánh, hy vọng “chú” đừng hỏi cho nó xấu hổ thêm.
- Thế mà dám gọi anh bằng chú? Anh đang học năm nhất đại học thôi!
- Trường nào ạ?
- Ờ... Bách khoa.
Nghe đến câu này, mắt Tóc nâu sáng lên. Đúng là… trời thương người tốt nhá! Nó thích Bách khoa mê tơi nên với nó tất cả những thứ thuộc về Bách khoa đều không gì sánh nổi!
Đến đây, cơn xấu hổ bay đi đằng nào. Tóc nâu bắt đầu hỏi han “chú” đủ thứ: điểm chuẩn năm ngoái bao nhiêu, làm sinh viên thì có gì sung sướng, trường có hoạt động gì hay ho... Ôi, phục sát đất khi anh nói: “Học hết năm nhất mới phân khoa, anh đang cố gắng để được vào khoa công nghệ thông tin.”
(Hơ, mà nó không xưng chú - cháu nữa!)
Sau chuỗi câu hỏi về Bách khoa, như tất cả những đàn em khi gặp tiền bối, nó “quay” anh Bách khoa (tạm gọi chú í như thế) kinh nghiệm học hành, thi cử.
Huyên thiên thêm một lúc nữa, Tóc nâu đăm chiêu bảo:
- Em trông anh rất quen.
Anh tủm tỉm cười.
Tóc nâu không hiểu anh í có ý gì, cũng cười cười và quạt như đuổi ruồi bằng cái quyển vở đang cầm trên tay. Rồi nó bỗng săm soi. Ura, đã hiểu! Chả là trường Tóc nâu có truyền thống chụp hình học sinh giỏi các cấp rồi in lên bìa vở thưởng học sinh. Thì ra ngày xưa anh Bách khoa học trường Tóc nâu! Thế là nó phởn chí ghê gớm: là lá la, vậy là không sợ “mình không học trường xịn thì sẽ thi rớt”, bởi xưa nay Tóc nâu vẫn e dè: trường nó không phải là một trường nổi đình đám ở thành phố này.
Hôm ấy, Tóc nâu được phen chạy bở hơi tai mà rốt cục vẫn phải xì thẻ học sinh cho Cờ đỏ ghi tên. Chỉ tại nó chuyện trò hăng quá nên xuống lỡ một bến! Nhưng thêm một bến bus đó, nó biết rằng nhà anh Bách khoa cách nhà nó chưa đầy 1 km và lúc đi bus cùng nó, anh í đang đi gia sư.
Thật là một bầu trời tài năng! Hình tượng anh Bách khoa là tất cả giấc mơ của Tóc nâu - khi... nó vào đại học. Học hành ngon lành và đi làm thêm - chà...

3.
Một tuần sau, một tháng sau hay bao lâu - Tóc nâu không rõ. Nhưng nó đã thay đổi. Từng chút, từng chút một - qua từng ngày. Để rồi một hôm nó bỗng nhận ra: có lẽ mình thích anh Bách khoa!
Có thể đó là khi dịp cuối tuần không để dành cho nghỉ ngơi, tiệc tùng mà để học bài.
Có thể đó là lúc buồn ngủ díp mắt nhưng khi nghĩ đến anh Bách khoa và một tương lai ngời sáng, lại tỉnh táo và chong đèn trắng đêm.
Cũng có thể là những lần gặp bài khó nhăn nhở - không quăng đấy đợi hôm sau thầy chữa mà mày mò rồi lục lọi sách tham khảo - để làm cho được mới thôi.
Và có thể lắm - là khi Tóc nâu yêu xe bus vô cùng - cả những lúc đông ngộp thở và chen chúc hết hơi.
Thỉnh thoảng, Tóc nâu lại gặp anh Bách khoa. Càng nói chuyện nhiều, nó càng khâm phục anh dễ sợ. Nào là hoạt động đoàn đình đám (mà học vẫn ngon), nào là làm thêm một đống việc khác nữa để tự đóng học phí, tự mua di động và nuôi nó.
“Mình sẽ giống anh í! Mình sẽ làm được như anh í!” - đó là slogan của Tóc nâu. Ngay cả việc bố mẹ bảo « tập xe máy đi để đi học cho tiện », nó nhất định không nghe: anh Bách khoa kể rằng anh í thi đại học xong thì vừa đủ tuổi và lúc đó mới tập xe máy ít ngày, rồi thi lấy bằng luôn. Nó cũng làm thế!
Chậc, tình iu... là có những điểm tương đồng mà!
Nhiều lúc buồn buồn, Tóc nâu nhớ đến lần đầu đụng nhau trong hoàn cảnh 1-0-2 thì lại phì cười: film Hàn lãng mạn thế cũng không sánh được! Vậy là thêm... tự hào. Đôi khi, nó đã lẩn thẩn nghĩ đến chuyện... sau này sẽ kể với con cái (ặc ặc): ngày xưa bố mẹ gặp nhau trên xe bus...
Tình củm của Tóc nâu ngày ngày lớn lên, tỉ lệ thuận với nó là sự camơrun và « có vấn đề về ngôn ngữ » mỗi lần gặp anh Bách khoa. Dù vậy, anh í vẫn hồn nhiên không biết gì. Nhưng không sao. Ngày 19/10 ở cái năm (mà nếu không có gì thay đổi) Tóc nâu học năm nhất đại học đã được nó tô choe choét: kỉ niệm 2 năm ngày quen nhau, ngày này để nó nói rằng: em... quý anh!!!

4.
Ngày xưa, ở báo Hoa học trò có bài thơ Những ngọn đèn không tắt suốt một đêm.

Những ngọn đèn không tắt suốt một đêm
Nối ngày dài thêm và không cần đêm nữa
Bên kia là mái Tóc Dài nghiêng nghiêng một mùa thi cử
Bên này là Đầu đinh thức nhìn sang

Tóc Dài mùa thi ngọn đèn quên ngủ
Đầu Đinh mùa ... thương quên ngủ ngọn đèn
Đầu Đinh thương tóc dài vất vả
Chợt thèm trở mình thành ngọn gió ru êm

Những tim tím bằng lăng
Tiếng ve giòn giã gọi
Hoa phượng nở đỏ bừng - trang vở đợi mùa thi
Tóc Dài thức trắng đêm. Đầu Đinh chờ tới sáng
Chỉ hai ánh đèn không tắt. Qua khuya

Đầu Đinh mùa thương Tóc Dài vất vả
Tóc Dài mùa thi Đầu Đinh thương quá
Những tờ lịch cứ luống cuống rơi...

Tháng sáu mùa thi - Tháng sáu trời ơi
Mùa hoa phượng mắt lúc nào cũng rưng rưng muốn khóc.
Tóc Dài nhé! Đầu Đinh chờ trước cổng trường đại học
Để hai ngọn đèn gọi dậy một Ban Mai
Cho Đầu Đinh được gọi Tóc Dài:
"Sinh viên chào Sinh viên thân ái!" 
(*)
Tóc nâu đã trải qua những tháng ngày 12 với bài thơ ấy. Chẳng hiểu sao nó thấy đồng cảm ghê gớm. Cứ như tác giả viết cho chính câu chuyện của nó, cho đích danh... nó với anh Bách khoa! Mặc kệ sự thật là nhà nó và nhà anh Bách khoa chẳng hề cạnh nhau. Thậm chí, đối diện với nhà nó là một cái... WC công cộng!

5.
Tháng sáu thi tốt nghiệp.
Đầu tháng bảy thi đại học.
Và cả một tháng dài như một thế kỷ - vật vã chờ điểm. Ăn không ngon, ngủ không yên.
Trước khi thi đại học thì có một danh sách dài những việc sẽ làm, sẽ bay nhảy lúc thi xong, vậy mà giờ Tóc nâu không muốn gặp ai, không thích làm gì.

Điểm ơi...

6.
Rồi cũng phải đến - cái ngày Tóc nâu run rẩy online, run rẩy gõ số báo danh và... hét ầm cả hàng net khi biết mình đã đỗ!
Phi như bay về nhà, anh Bách khoa là người đầu tiên nó muốn báo tin mừng. Giọng nó vỡ rổn rảng niềm vui, còn anh Bách khoa vẫn điềm tĩnh - hệt như hôm đầu tiên đụng nhau.
- Chúc mừng em!
- Hehe, em cũng thích trường anh lắm nhưng... chắc là không hợp !
Cúp máy. Một khoảnh khắc Tóc nâu thấy niềm vui như lắng lại. Nó đăm chiêu suy nghĩ với một sự ngạc nhiên: vừa rồi nó nói chuyện với anh Bách khoa đầy tự tin - không camơrun cũng như chẳng có vấn đề ngôn ngữ nào cả! Là sao?
Là mới ngày nào Tóc nâu còn cảm thấy anh Bách khoa đứng ở đỉnh vinh quang còn nó đang quẩn quanh dưới... chân đỉnh núi ấy. Nhưng giờ đây, thật tự hào vì nó đã có một vị trí khá khẩm hơn, không còn phải nghển cổ lên nhìn anh í như trước.
Chợt thấu suốt hơn bao giờ hết, rằng những cảm xúc khi xưa chỉ xuất phát từ sự thần tượng (thái quá) của chính mình!
« Tình iu chỉ có một, nhưng những thứ na ná tình iu thì có nhiều »...
Tóc nâu biết rằng sẽ chẳng có đâu cái viễn cảnh « con à, ngày xưa ba mẹ quen nhau trên xe bus » mà nó từng (hoang) tưởng tượng. Nhưng nó vẫn biết ơn mối tình Những ngọn đèn không tắt suốt một đêm. Cái mối tình tưởng-là-thật-thì-ra-không-phải ấy đã cho Tóc nâu những động lực mà nó không ngờ đến, để có một ngày...

Chiến thắng!

7.
Sáng nay, một buổi sáng không biết đẹp hay xấu, Tóc nâu dọn lại đống sách vở. Tạm biệt mối tình, tạm biệt bài thơ, tạm biệt những tháng ngày đã cũ - tất cả đều được nó trân trọng xếp vào từng ngăn ký ức.

Để rồi sẵn sàng cho những thứ mới tinh khôi...

29/5/2k6

LAX - Hoa học trò/Trà sữa 2008

(http://lurang.blogspot.com/2008/05/noi-ngay-dai-them-va-ko-can-em-nua.html)

(*): Những ngọn đèn không tắt suốt một đêm  - Hoàng Anh Tú - HHT390 

* * * 
Giờ đang là thời gian các em cuối cấp chia tay mái trường phổ thông, một thời áo trắng đúng nghĩa (lên đại học không còn phải mặc áo trắng nữa đâu, và tâm hồn cũng thế) 

Nghĩ về những ngày tháng chưa hề xa xôi của mình, có phải không?

lundi 7 mai 2012

Tag linh tinh lang tang díp mắt

Sau chuyến đi dài về cả không gian và thời gian - thực ra thì cũng không dài lắm, nhưng tóm lại là di chuyển nhiều, giải quyết trót lọt vài việc to nên mệt kèm sung sướng. Chưa đọc hết số câu hỏi - dài quá - nhưng làm cái cho đỡ ngồi lướt linh tinh trước khi bắt tay dọn cái ổ chuột lấy chỗ nằm ngủ. T_T

Great trip

1. Đã hôn ai bao giờ chưa? 
Đã.
2. Có ý định lấy vợ/chồng không? Năm bao nhiêu tuổi?
Không. Từ năm 13.
3. Đi ngủ có bao giờ nude không?
Không. Thường ngủ dậy muộn, sợ cái viễn cảnh có ai gõ cửa lồm cồm bò từ trên giường xồng xộc ra mở!!!
4. Điều ám ảnh nhất từ bé đến giờ là gì?
Đến thời điểm giờ k có, may mắn thay.
5. Mối tình đầu là ai?
Trước hết phải xem "mối tình" nó là thế nào, cứ gọi là có cảm tình thì là thằng bạn mới chueyern đến hồi lớp 5.
6. Có bao giờ ngắm sao một mình chưa?
Có. Hồi 18 suốt.
7. Có yêu thích sự tĩnh lặng của màn đêm không?
Có.
8. Thích vị gì?
Hảo ngọt, nhưng đừng gắt
9. Tên những con pet ở nhà? Con gì?
Không có.
10. Có biết lái xe ôtô không?
Không.
11. Có hận một ai không? Tại sao?
May tới giờ vẫn chưa.
12. Hình mẫu nào muốn trở thành? Vì..?
Di chuyển nhiều, k cụ thể. Vì thích di chuyển qua nhiều xó xỉnh.
13. Màu đen và màu trắng thích màu nào hơn?
Đen.
14. Thích tóc nâu hay tóc đen?
Đen.
15. Thích tóc như thế nào? (dài/ngắn, thẳng/xoăn, buộc/duỗi ..vv.)
Tùy độ tuổi. 7 tuổi thích dài, 17 tuổi thích ngắn, 22 tuổi thích ngắn...
16. Loại nước hoa ưa thích là gì?
K dùng.
17. Thời trang để lại nhiều ấn tượng nhất?
Simple is best.
18. Bài nhạc hay nghe gần đây nhất?
Gần đây: Halo của Beyonce

19. Kỉ niệm đẹp nhất từ trước đến giờ?
Nhiều kỷ niệm đẹp lắm, nên k thể gọi cái gì là nhất.
20. Thích ngồi ngắm mưa không?
Có, tùy hứng, hoặc ngắm hoặc gác chân đọc sách hoặc ngủ.
21. Những lúc buồn hay làm gì?
Ngồi thẫn thờ 1 mình nghĩ lung tung vô định. Sau đó đứng dậy làm gì đó cho đỡ nghĩ.
22. Những lúc vui hay làm gì?
Cười nói nhiều hơn, nói chung show off bản thân nhiều hơn bt.
23. Đã từng yêu đơn phương một ai chưa?
Đầy. Chắc chưa gọi là yêu nhỉ.
24. Kể lại một kỷ niệm trong một tháng trở lại đây.
Buồn hay vui? Vui nhé, mới cả ngày hôm nay xong.
25. Tự hào điều gì nhất ở bản thân?
Tự lập và độc lập.
26. Ghét điều gì nhất ở bản thân?
Tự hoang tưởng.
27. Món ăn nào cảm thấy khó nuốt nhất?
Đã cảm thấy khó nuốt thì mình chẳng bao giờ nuốt. Điển hình là mướp đắng hay thịt động vật trên cạn.
28. Món ăn nào yêu thích nhất?
Món ăn Nhà. Trứng. 
Trứng rán lá ngải. Gan rán. Khoai tây xào. Canh đỗ tương. Mới tạm nghĩ ra thế.
29. Nếu được đi du lịch, sẽ chọn đi đâu?
Nhiều lắm, k thể 1 nơi được. Nếu 1 nơi được chọn thì giờ đi Tam Đảo hay Đà Lạt đi.
30. Thích đi bơi không? Bể bơi hay biển thích hơn? Đông người hay vắng người?
Từ hồi học bơi bập bõm được đến nay rất thích đi, bơi thì thích ở bể, còn chơi thì ở biển, vắng thôi. Đông bẩn phiền.
31. Có bao giờ hành động như một con nít giữa chốn đông người chưa?
Như 1 con nít, ví dụ như nào? Người lớn thì cũng chỉ là trẻ con già đi, khó tránh lắm.
32. Có lúc nào khóc trong lớp học chưa?
Có. Trước 18.
33. Thầy cô nào ngưỡng mộ nhất? Tại sao?
Yêu quý thì có, admirer thì tiếc chưa có ai.
34. Tác phẩm văn học nào ưa thích nhất?
Cụ thể cái tên thì khó. Mình đọc đa dạng, tạp.
35. Có tin vào ”Những người yêu nhau rồi cũng trở về với nhau”?
Tin. Trở về k hẳn theo nghĩa cụ thể.
36. Thích lái xe hay để người khác chở?
Tùy lúc.
37. Thích màu gì nhất?
Từ nhỏ tới lớn là xanh da trời. Và có thêm các màu phụ: Có giai đoạn là đen. Hiện tại là đỏ đô.
38. Loài hoa gì thích nhất? Ghét nhất? Tại sao?
Thích cây cối Lá hơi hoa. Không nên ghét hoa.
39. Giở cuốn sách gần nhất, mở trang 93, viết lại dòng đầu tiên.
Chục cuốn sách gần nhất cơ. Rút quyển đọc gần đây: "(Khi về đến nhà bà Marilla đẩy Davy vào phòng) ngủ và bắt nó ở trong đó suốt phần còn lại của ngày." - Anne tóc đỏ làng Avonlea, đọc từ tháng 2 năm 2011.
40. Ai là người yêu quý nhất trong nhà?
Hừ. Mỗi người một kiểu, nhất tức là tuyệt đối quá.
41. Đã bao giờ nghĩ đến kết thúc cuộc sống chưa? Tự vực dậy bằng cách nào?
Có. Bản chất là người lạc quản nên dễ đứng dậy. Nhiều kiểu.
42. Đã đua xe bao giờ chưa? Có muốn đua xe không?
Có. Thỉnh thoảng trên đường - hồi trước 18 - có em/bạn (người lạ) đang đạp thong thả thấy mình vù qua, tí sau thấy bạn ấy vù qua mình rồi nhìn lại. Á à...
43. Đã bao giờ trốn nhà đi chơi chưa? Năm bao nhiêu tuổi?
Chưa. Khi lớn bắt đầu ý thức suy nghĩ, bố mẹ muốn đẩy đi chơi còn khó.
44. Lúc này đang nghĩ về ai thế?
Đang bận làm cái này để đi ngủ, nghĩ cái gì?!!
45. Đêm dài hơn hay ngày dài hơn?
Ngày.
46. Một ước mơ ?
Bao giờ biết được thế nào là đủ. 
Thôi cụ thể tí là: có một ngôi nhà nhỏ ở thị trấn nhỏ có một khu vườn nhỏ sống đời yên ả, thảnh thơi và đặc biệt tâm hồn thanh thản.
47. Nơi nào ở Việt Nam muốn ở suốt đời?
Không có đâu. Chả cứ gì VN. Phải dịch chuyển chứ.
48. Nếu được chọn giữa giàu có và hạnh phúc sẽ chọn gì? (chỉ được chọn 1) Tại sao?
Hạnh phúc. Cho bớt nghĩ nghĩ nghĩ đi.
49. Có nghĩ rằng tiền bạc là đi đôi với hạnh phúc không?
Không. Nhưng nó là một phần của hạnh phúc đấy, đừng đùa.
50. Đêm trung thu có thích rước đèn không?
Có. Nhớ thời đi long dong với các bạn U10 cùng xóm.
51. Thích làm gì trong ngày 14/2?
Chẳng thích làm gì. Chẳng riêng gfi ngày này. Ghét nhất làm cái gì như-muôn-người vào ngày-phải-làm những điều đó. Ngày bình thường thích thì làm luôn.
52. Sẽ làm gì nếu có 1 triệu đô?
Đưa cho bố mẹ 1/3. Còn lại thì viết ra dài lắm.
53. Nếu chỉ còn có thể sống được 1 ngày thì sẽ làm gì?
Thể hiện với mọi người lần cuối mình yêu họ. Thở dài cái. Đừng có bảo mình sao bt k thể hiện mà để đến lúc ấy. Tôi thể hiện suốt rồi.
54. Giữa thương 1 người mà không nói ra được và thương 1 người mà không được đáp lại, điều nào sẽ buồn hơn?
Nói ra rồi mà k đáp lại mình cũng cam. K nói ra được mệt hơn. Biết đâu nó cũng ưa mình.
55. Thích ngắm bình minh trên biển không?
Còn phải hỏi.
56. Giữa tình bạn và tình yêu nếu phải lựa chọn sẽ chọn cái nào?
Đường tình bạn của mình rất tốt. Vẫn sống ổn không có tình yêu đến tận giờ và nếu cứ thế này thì sống tiếp vẫn ok. Tình bạn.
57. Trước tới giờ làm điều gì cảm thấy hối hận nhất?
Làm việc "không làm" một vài điều rất thích/ muốn làm.
58. Nếu bây giờ được 1 điều ước, sẽ ước gì?
Chăm chỉ hơn.
59. Thích ngày nào nhất trong năm?
Trong năm luôn? Cứ ngày nghỉ nào sau ngày bận rộn là thích.
60. Ngày này năm ngoái đang làm gì? (or tháng này)
Ngày này năm ngoái chắc đang nhởn nhơ chơi, sắp thi. Tháng trước k nhớ.
61. Giả sử có một người chạy đến bên bạn, chụp một kiểu ảnh và nói ”Hãy làm bạn trai/bạn gái của em/anh trong một ngày”. Bạn sẽ làm gì?
Mình ưa mạo hiểm nhưng k thích bị lôi ra làm trò cười. Vậy nên kể 3 lý do thuyết phục được tôi thì ok. (dạo này "lớn" hơn đa nghi gớm, bt mình sẽ ok :)) )
62. Có bao giờ nghĩ mình sẽ mang 1 giới tính khác chưa?
Có, trước 18. Sau 18 nhận ra đời mình dính với toàn gái. Chẳng phải lo.
63. Có bao giờ nghĩ mình sẽ trở thành một con người khác chưa? Nếu có, miêu tả con người đó.
Chưa. Con người khác nghe ghê gớm quá. Thích cái này điểm nọ thì có.
64. Những lúc vui nghĩ đến ai?
Dở hơi nhỉ. Nghĩ đến niềm vui ấy và mọi thứ liên quan đến niềm vui ấy, bao gồm cả con người nào đó.
65. Có bao giờ hỗn láo với ba mẹ chưa?
"Đã từng, đến bây giờ thỉnh thoảng vẫn có trong những bất đồng không thể kiềm chế nổi bản thân."
- lấy lại của bạn mình cop tag
66. Đã từng có bao nhiêu người yêu rồi?
=)) Người yêu mình hay người mình yêu =)) 
67. Giả sử con vật nuôi thân yêu bị chết, có khóc nhiều không?
Khóc k nhiều nhưng buồn nhiều.
68. Có niềm tin vào tình yêu vĩnh cửu không?
Tùy lúc. Hứng chí mơ mộng thì tin.
69. Con mèo hay con chó trung thành hơn ?
Chó!!! Dù k biết mèo thế nào. Xin lỗi mèo.
70. Việc điên nhất từng làm?
Nhiều việc điên, k có nhất đâu. Ghét nhất phải xếp hạng cái gì.
71. Việc gì hối hận nhất trong cuộc đời cho đến lúc này?
Như trên.
72. Biết chơi nhạc cụ nào không?
Không. Thèm.
73. Thích nhạc cụ nào nhất thế? Vì sao?
Guitar mộc mạc dễ mang vác. Thực tế 1 tình yêu đầu tiên là Violin từ khi u10. Thực tế 2 là toàn hay nghe piano vì dễ nghe, nhiều nguồn.
74. Kể về một kỷ niệm buồn.
Tạm thời k nghĩ ra. Trượt nhé.
75. Vấn đề quan tâm nhất hiện nay?
Sống sót ít hại não nhất hết 1 tháng này.
76. Chuyện gì dằn vặt lúc này nhất?
K có, lo nghĩ nhất thì có bài vở thành núi kia!!!
77. Có giỏi trong chuyện an ủi và thấu hiểu bạn bè không?
Khá.
78. Thế nào là một người bạn tốt?
"Không để mình làm chuyện điên rồ ngu xuẩn một mình :)) " hay đấy!
----------------------------------------------------------------
tạm nghĩ mai tiếp nhá, lả rồi đây!
(Còn tiếp :)) )