jeudi 4 décembre 2014

Com & Journal

Thỉnh thoảng mình muốn viết gì đó thật nghiêm túc, thật cẩn trọng, thật mang tính tham khảo và đưa ra quan điểm cá nhân cũng như biện luận cao, không chỉ đơn thuần là cảm tính cá nhân. Đặc biệt như lúc này sau khi đọc rất nhiều bài viết của Soi và nhìn thấy những tiêu đề của BBC. Vậy mình có muốn trở thành nhà báo không? Thực ra câu trả lời khẳng định rằng không. Mình của những năm tháng gần đây cũng như hiện tại đã không còn phù hợp với nghề báo hay người làm báo nữa rồi. Vậy có nghĩa là có những lúc mình đã từng phù hợp. Đúng vậy, đã có những lúc mình muốn làm người làm báo và cảm thấy mình của thời điểm đó phù hợp. Còn bây giờ, với bản tính hiện tại thay đổi theo năm tháng để trở thành như bây giờ, mình tự nhận thấy mình hoàn toàn không phù hợp, cho dù mình có muốn, nhưng may mắn rằng mình cũng không muốn. Nhưng, sự thật rằng mình không muốn làm báo, nhưng mình muốn làm người viết. Mình chỉ muốn đọc và viết. Vậy thôi.
Viết ra hai từ ngắn gọn đó thật đơn giản, nhưng mình biết nó không hề đơn giản như vậy. Vậy mình muốn trở thành ai hay điều gì của cuộc sống của mình? Một trong những từ mình rất thích của chị Veo đó là: trở thành người truyền cảm hứng. Truyền cảm hứng cho người khác bằng những gì mình đã làm và đang làm, không phải bằng cách cố gắng để gây ấn tượng cho họ. Mà trước hết những điều đó mình làm cho mình, vì mình. Nhưng nó có ý nghĩa với mình và có thể tạo một thứ sóng ngầm ảnh hưởng tích cực cho người khác, mình muốn truyền cảm hứng cho họ từ tinh thần của mình, khơi gợi thứ ẩn chứa trong người khác mà bản thân họ không biết và mình cũng không biết. Mình chỉ muốn đem lại cho họ chút cảm hứng và từ đó chính họ tìm được phần ẩn giấu trong mình. Đương nhiên mình không muốn trở thành hình tượng của ai cả. Trở thành hình tượng của người khác nặng nề lắm.