lundi 3 septembre 2012

Năm tháng mỏng như một lời hứa đợi

Thấy cô đơn.
Một thứ hương thoang thoảng phảng phất, đến khi mình nhận ra và gọi tên. Cô đơn. Khiến mình váng vất, u uẩn như say. Và nghĩ đến câu thơ kia. Năm tháng mỏng như một lời hứa đợi.
Mình đang đứng ở mê cung suy nghĩ, đắn đo, quyết định. Nghe Chuyện mưa với từng nốt nhạc thánh thót và chợt nghe rì rào tiếng mưa vội trên mái hiên nhà. Lòng thảng thốt như nước mắt chực rơi. Sau những ngày này là những ngày tháng "khác". Sẽ lăn tròn theo guồng quay cơm áo, những trăn trở không biết mình rồi sẽ đi tới đâu thường trực.

Bóng nắng vẫn đổ đầy, tháng 8 năm 2012
Có lẽ mình đem lòng yêu tháng 8?, mỗi tháng 8 qua. 

Riêng chung mùa hạ

Có phải hạ về khô nước mắt cho em
Cơn mưa cuối bước qua thềm không nói
Năm tháng mỏng như một lời hứa đợi
Phiêu du theo gió thổi giao mùa

Có phải hạ về lau nốt những dây dưa
Còn buốt lạnh hơn mưa chiều HÀ Nội
Nắng thì chẳng bao giờ thôi nông nổi
Cháy cạn mình không thể tới đêm thâu

Thương con ve chưa nở đã sầu
Phượng chết xác vẫn nguyên màu nhức nhối
Em đày đoạ cả đời không tìm nổi
Một chàng trai nào dám chết bởi tình yêu

Nên buông cô đơn lang bạt với muôn chiều
Nên gửi cuộc tình theo trăng và theo gió
Nên bình thản trước mọi lời bỏ ngỏ
Nên dẫu nồng nàn hạ có cũng như không


(Đinh Thu Hiền)

dimanche 2 septembre 2012


Nghĩ lại những năm tháng đó em thấy yếu lòng phải không?

Giá được uống một chén say mà ngủ suốt triệu năm
(Bình minh mưa)