dimanche 23 octobre 2011

Nhàn

     Nhàn cư.
     Đang không muốn làm gì, không muốn ăn gì, không muốn xem gì... và chính xác là không BIẾT làm gì bây giờ đây. Tất nhiên không nhắc chuyện học ở đây.
     Hay thật. Mới hôm qua hôm kia còn cong mông lên vì hạn, thì nay lại "nhàn" đến độ này. Sướng ghê, chẳng muốn/biết/phải làm gì nên là cứ thong thả, tha thẩn như gà trong sân cả ngày. Nói là nhàn không có gì xem, chơi, làm cũng chẳng phải. Nhưng cơ bản đây là phạm trù phụ thuộc hứng thú, khi mà không có hứng cho bất kỳ việc gì, thì việc gì cũng xếp vào dạng PHẢI làm cả. Có cái gì nhàn nhất bây giờ? Là gọi cho mẹ buôn, nhưng vướng phải vấn đề là HẾT cả chuyện buôn rồi, ngày nào cũng 30p thì dưa nào chín cho kịp. Mới có 6 giờ 10p mới sợ chứ, nếu nhàn tản và không có ai ở nhà thế này thì có khi sẽ đi mày mò nấu cái gì ăn. Nhưng mặc dù đang có dấu hiệu đói rồi mà muốn ăn thì phải đi chợ, giờ chỉ còn bưởi với phở gói. Đấy, cái chính vẫn là hứng ăn chưa cao đến độ lặn lội ra chợ cách đây "tận" 100m được. Khổ đủ đường.
LTJ film

   Đây là chân lý cuộc đời. Xem phim tâm đắc mỗi câu này.

   Giờ có ai thực hiện chân lý này... cho mình thì tốt.
   Chẳng làm thế nào tải được bài Verona lên.

jeudi 20 octobre 2011

Lạc mất mùa thu

     Bây giờ là 9g 20 phút sáng, giờ đúng đấy không phải chạy nhanh đâu. Nay nghỉ 2 tiết sau chiều mai học bù. Ta thật là thiên tài dự đoán, tố chất đầy mình. Biết ngay là hors de sujet mà (ngày từ khi làm chính mình đã nhận ra thì tất nhiên người khác cũng nhận ra - nói gì đến cô giáo, trong chăn mới biết chăn có rận. Hơn nữa còn dám "lừa tình" cô nữa, cái này thì cô không nói em không biết đâu) và giờ a lại đang ăn xôi lạc đây.
     Tự hứa là lần sau em sẽ mua xôi ngô cho chị, nhìn chị ấy lủi thủi một góc mình quên mất.
     Ngồi gác chân lên ghế, nhồm nhoàm xôi lạc lướt net và thấy các bạn NỮ tâm sự về 20/10 của các bạn. Ngày qua của a à, ô hố hố. Viết đến đây lại chẳng muốn viết nữa, đang định tường thuật lại một ngày. Thôi nói chung tóm gọn trong câu mình chẳng nhớ hôm nay nó là cái ngày gì kể cả khi có mấy cái tin nhắn sờ pam chúc mừng của mấy thằng bạn, cho đến khi có nàng và mẹ hỏi "Hôm nay thế nào?". Câu hỏi tưởng chừng vô cùng đơn giản mà mình ớ ra, ờ thế hôm nay nó "thế nào" và nhất định phải thế nào?! Không quan tâm tí teo nào, cơ bản chắc cũng vì cong đít chạy kịp tiến độ. (Sáng nay bị dập cho tơi tả)
     Nãy tí bốc đồng lên mua con điều khiển điều hòa 200k về rồi. Cười không ngậm mồm lại được.
     Cái kiểu ngủ cắt khúc xong giờ lúc nào cũng muốn ngủ, kiếm cớ không ngủ đủ đề ngủ. Giờ ăn xôi xong, đi ngủ "sớm" tầm 12 giờ dậy ngồi chơi bởi "hoặc" làm bài anh chiều lại  chinh chiến đến tối. Xong chiều mai lại còn 4 tiết nữa. Tuần này dài phết đấy.

     Mấy hôm nay ăn uống tạm bợ, 2 ngày/tắm, phòng ốc lộn xộn. Chẳng biết khi nào mới lại hết cảm giác cong mông này. Chắc sắp hết rồi.
    Sớm nay lúc 6g mưa chợt rầm rầm trên mái và chợt nghĩ, sau này sẽ rất nhớ những ngày này. Những ngày sáng dậy sắp xếp quần áo mặc đầu tiên là áo mưa, những sớm ngủ phấp phỏng đợi 1 tin nhắn 1 cuộc gọi báo nghỉ học. Sẽ rất nhớ khi lừng chừng giữa đi học và nghỉ, vì sau này đi làm rồi nghỉ là TRỪ lương, TRỪ lương, câu bùa chú niệm không dứt được. Có lẽ cũng vì bức ảnh của mấy anh chị k4 khiến mình nghĩ ngợi.
       Ừ thì ngày qua rất vội, ngày trôi rất nhạt, nhưng rồi sẽ có lúc mong được nhạt mà không được.
       *
        Nhìn thấy tag la lettre, làm sao có thể bỏ không viết TV chứ?
        Làm cái test của suisse, các đồng chí bảo mày thi B2 đi! Anh lo, anh sợ, anh xót tiền lắm. Tóm lại anh hèn :-(
        Đúng là Nhân mã, tức thì cao trào, mà qua  thì cũng nhanh.
       Đọc mấy cái exp của pdoct rồi đi ngủ.
        *
        Định hẹn giờ pót bài này thử phát mà biết hẹn, dạo này ngu công nghệ quá, không còn hăm hở hối hả như hồi còn trẻ cái gì cũng dòm ngó sờ mó được nữa.

dimanche 16 octobre 2011

Extrait

Le mal de la langue frse
 “Ce sont les Anglais qui ont inventé le mot gallomanie – du latin Gallus («Gaulois») et manie, ce qui signifie «tendance à admirer aveuglément tout ce qui est français» – pour identifier cette mode qui avait saisi l'Europe aristocratique.” (1)

L’apparition du mot “gallomanie”, qui suffit pour savoir un age d’or de la langue francais dans l’histoire, a l’epoque “un aristocrate qui se respectait se devait de parler le français et c'était presque une honte que de l'ignorer” (2). Au fil du temps, l’evolution de la societe, du monde, des humains et evidement l’histoire, “le francais ne tient plus la place et ne joue plus le role qui etaient les siens autrefois” - extrait de l’article, comme son auter Jean d’Ormesson (de l’Academie frse) a ecrit: “notre langue (le francais) se porte mal”. Son article et le sujet “le mal du firs” est ecrit en 1991 mais au present ce question existe encore.

(1)(2): Extrait d’un texte de “Tresor de la langue francaise au Quebec” sur l’internet.

(Mon extrait)

       Kết quả cả ngày nghỉ-bão táp mưa sa của tôi, mưa đúng hơn 2 tiếng đồng hồ với cường độ "gió mạnh trên cấp 11 đến cấp 12, trong cơn giông có kèm theo lốc xoáy", cái này thì cũng không rõ, cả ngày nay ăn chực nằm chờ ở trong cái phòng ốc bé tí teo, hết phở gói đến bánh quy, cà phê trà lọc đủ rồi, thèm tí đồ mặn rồi. Thêm nữa, mất nước vì nhà tắm đang sửa, hạnh phúc dâng trào: chưa tắm, chưa đánh răng, cả ngày chưa rửa mặt.
     Đi chép bài rồi đi ngủ, sáng mai dậy nhận tin nhắn báo nghỉ học, há há! 
     Je suis rêveuse! Jajaja!

     Nước theo đường dây mạng chạy xuống tận mặt bàn rỏ tong tong. Và dây mạng thì vẫn cắm vào máy. Thế nên giờ phải có một cái giẻ lau bẩn bẩn ngự trên bàn, gác vào dây mạng. Chẹp. Vẫn chưa thèm chép. 

vendredi 14 octobre 2011

Giá cứ thế này mãi thì thích nhỉ

    Buổi trưa, mưa rì rào, bật nhạc êm êm rồi nằm nhìn ra cái cửa sổ sáng dán đầy giấy nhớ đủ màu. Kê đầu lên cái gối ôm cao và nằm đọc sách, lim dim ngủ rồi sẽ choàng tỉnh giấc.
    Đã thế hôm nay lại có xôi lạc.
    Perfect.
    Giá mà chẳng có cái thứ phải lo nghĩ nào quẩn quanh đây nhỉ!

Because of you - Lần đầu làm tạc (tag)

Luật chơi:
1. Đặt máy nghe nhạc/chương trình nghe nhạc của bạn ở chế độ Ngẫu nhiên (shuffle).
2. Với mỗi câu hỏi, ấn next song để biết câu trả lời.
3. Bắt buộc phải viết tên bài hát dù nó ngu si như thế nào đi nữa so với câu hỏi.
4. Tag thêm 20 nạn nhân

1. Nếu ai đó nhận xét rằng "Bạn rất ổn!" bạn sẽ nói?
Khúc hát chim trời – HAT (?) - Kiểu huýt sáo tỉnh bơ à?!)

2. Bạn sẽ tự giới thiệu như thế nào về bản thân?
Sur mes gardes – J.Jonathan (Làm gì đến nỗi mà =)))

3. Bạn thích điều gì ở 1 chàng trai/cô gái?
Đợi em – Tấn minh (:)))

4. Hôm nay bạn cảm thấy như thế nào?
I believe – Nikki Yanofsky (có thể)

5. Mục đích sống của bạn?
The touch of love - Kevin Kern (cũng có thể)

6. Phương châm của bạn?
Coming home – Diddy ft Sky (:)) :)))

7. Bạn bè nghĩ gì về bạn?
Thư cho em – HAT (cũng được)

8. Bố mẹ bạn nghĩ gì về bạn?
Mong anh về - PL (=)) duyệt!)

9. Dạo này bạn hay nghĩ đến chuyện gì??
Tiến thoái lưỡng nan – 5DK (được đấy =)))

10. 2+2 = ...?
Hãy để chúng ta đưa nhau về trong thương nhớ - NPV (?!)

11. Bạn nghĩ gì về người bạn thân nhất của mình
La meme histoire – Fiest (<3)

12. Câu chuyện cuộc đời của bạn?
Tình yêu tôi hát – Nghi Văn, Đăng Khôi (Hát mãi không thôi :)))

13. Khi lớn lên bạn muốn làm gì ?
Lời nhắn số 4 – HAT (phát thanh viên à =)))

14. Bạn nghĩ gì khi nhìn thấy người mà bạn thích?
Những khung trời khác – Nguyên Thảo (Cái này hay đấy!)

15. Bạn sẽ nhảy trên nền nhạc gì trong lễ cưới?
I believe I can fly – Kenny G (duyệt, nhưng vấn đề phải xem có cưới không đã!:)))

16. Trong đám ma của bạn người ta sẽ chơi bài nhạc?
Ne m’en veux pas – Jonathan Cerrada (Được đấy :)))

17. Sở thích của bạn?
Canon in D (?!)

18. Bí mật lớn nhất của bạn?
By my side – David Choi (Cũng có thể lắm. Muốn biết thì chắc phải By my side :)))

19. Nỗi sợ lớn nhất của bạn?
True love (inst) – SENS (Thế cơ đấy, sợ đến tận giờ cơ mà :)))

20. Điều bạn muốn ngay lúc này?
I’m in love – Narsha (=)) Mâu thuẫn câu trên quá nhỉ :)) Không phải là bây giờ!)

21. Bạn nghĩ gì về những người bạn của mình?
La valse d’Amelie (Piano ver) (Hay đấy!)

22. Nếu bạn có nuôi một con lợn, tên nó sẽ là?
Le jardin – K.Kern (Được đấy, k quá dài :)))

23. Bộ phim yêu thích?
My home town – Kotaro Oshio (Riêng câu này hỏi hơi bị ngu?! Đổi thành bài hát yêu thích thì đúng trong trường hợp này)

24. Hành động điên nhất từng làm?
Octobre – Francis Cabrel (K liên quan lắm!)

25. Tên note sẽ là?
Because of you (Inst) - (OST CS) (Cũng hay!)


Buồn tình, thấy cái này của một bạn trên fb cũng cóp về làm thử cho vui. Mấy câu đúng phết. Thôi giờ thì đi ngủ, nhất định ngủ, bảo ngủ từ 10 giờ mà bây giờ là 12 giờ ba mươi phút rồi. zzz


Lại vừa bắt đầu mưa. Bản giao hưởng ru ngủ khá ổn đấy.


Hôm nay là thứ 6.

mardi 11 octobre 2011

Une journée

La classe où quelqu'un a travaillé
Le sujet dont quelqu'un a parlé
Le stylo que quelqu'un a cherché
Les lunettes que quelqu'un a porteés
Le livre que quelqu'un a écrit
La voiture que quelqu'un a conduite
La forêt où quelqu'un est passé
La chanson que quelqu'un a écouteé
Les fleurs que quelqu'un a achetées
La maison où quelqu'un est rentré.
(2009)

***

     Đang học, tìm nháp, dọn dẹp đống giấy tờ cũ lấy được đống nháp và cuối cùng ngồi gõ bài thơ này (khi đang học!!!). Bài thơ... của tôi đấy, năm 2 đại học cô giáo cho đọc một bài thơ của tác giả (nào đấy, không nhớ tên nên không google được) với cấu trúc hoàn toàn như trên nhưng với câu kết thúc tôi vẫn nhớ là có từ "se sucider" bi thảm và nặng nề. Sau đó cô yêu cầu cả lớp mỗi người làm một "bài thơ" nộp cho cô, bài trên tôi làm chữa 2 lỗi ngữ pháp. Nhìn lại bài thơ này, thấy có chút vui vẻ và đã biết mong chờ nhớ nhung từ thời ấy rồi.

Đánh dấu vào đây.

lundi 10 octobre 2011

(Không biết tên gì đâu)

    Đọc lại một bài viết trong này  và thấy hay ho. Lại bắt tay gõ lạch tạch, cái chính mò vào đây là vì... nhìn cái ảnh đầu trang đẹp quá (tự sướng). Ngày nay lại thấy như ngày nghỉ (thì đúng là đang "tự" nghỉ còn gì). Mưa. Rầm rập trên mái tôn. Rào rào róc rách trên mặt sân. Lộp độp trên lá (riêng thứ tiếng này cứ làm tôi nghĩ nó đang gõ lên lá chuối dù không phải, và hơn hết là  cảm giác như đang ở nhà ông bà ngoại - nói đến đây đã thấy hiện ra cái sân với bưởi nhãn chanh xanh mát rồi).
     Lại phải nói câu cũ, không biết nước ở đâu mà đổ xuống xứ sở này lắm thế? Lần đầu thốt ra câu này cũng vào thời điểm này cách đây 4 năm. Nhanh thật. 4 năm, ngỡ ngày nào còn chẳng dám nghĩ đến những ngày phía trước, nay được tản mát mà nghĩ về những ngày đã qua. Dù gì cũng là một phần đời, một phần ký ức, may mắn rằng dù có vui hay có buồn thì cũng là có dấu ấn để nghĩ lại, sợ nhất rằng nhạt màu đến độ vô hình. 
     Carpe diem. Học lâu rồi mà nay nhìn lại mới nhớ ra. À thế, carpe diem!

     Loanh quanh, lang thang net niếc mất cả buổi sáng, sắp chính ngọ rồi. Cái hay/dở của trời mưa rõ sụt sùi là không có khái niệm thời gian, 3g chiều ngủ dậy lơ tơ mơ có thể tưởng đây là buổi sáng. Không có khái niệm thời gian cũng đồng nghĩa thời gian qua bay biến rồi mà cứ ngồi đấy ngỡ sớm sủa. Tóm lại, đói và không có gì ăn và không có ý định đi ra ngoài (dù rằng cái chợ cách khoảng 50m đi về bên tay trái và rằng hàng bán đồ gói đồ hộp cách 50m đi về bên tay phải).

***

Cuộc đời đưa đường dẫn lối lại quay về giấc mơ thưở ban đầu.

Vừa eyes relax, hay phết, học được thói kiên nhẫn và chờ đợi trong khi cho mắt nghỉ ngơi.

Đi "ăn" sữa. Đấy là lý do vì sao mua sữa mẹ ạ. Ha ha.

Adoration pour typographie

     Khổ quá, dạo này cháu nó nghiện chữ hay sao, lại vừa fonder un blog chỉ vì trót hâm một đồng chí viết cực hay mà muốn theo dõi thì phải có tài khoản. Thế nên là construire. Sau một thời gian xây xong để đấy bây giờ cháu nó lại muốn ti toe tập tọe viết nhảm. Nhưng mà ecrire en francais (kỳ thực có hẳn cái ở bên dạng blog của FR rồi, mày mò hí hoáy mãi mà sau cuối cùng có sờ đến đâu!), chắc cũng vì giao diện lần này đẹp quá (simple is best!) và thêm nữa vì đồng chí kia... viết hay quá! Nhảm, mà đúng quá, cháu nó không cầm lòng được. Cũng "thích thể hiện tí cơ", anh phải làm sao?!

     Le dip B1 a un plroblem, impossible de classer l'empoi du temps pour etudier, trop triste. Peut-etre il faut faire mes efforts moi-meme!

    Ne pas ecrire, ne pas souffir, donc il y a cet article :-P