Bây giờ là 9g 20 phút sáng, giờ đúng đấy không phải chạy nhanh đâu. Nay nghỉ 2 tiết sau chiều mai học bù. Ta thật là thiên tài dự đoán, tố chất đầy mình. Biết ngay là hors de sujet mà (ngày từ khi làm chính mình đã nhận ra thì tất nhiên người khác cũng nhận ra - nói gì đến cô giáo, trong chăn mới biết chăn có rận. Hơn nữa còn dám "lừa tình" cô nữa, cái này thì cô không nói em không biết đâu) và giờ a lại đang ăn xôi lạc đây.
Tự hứa là lần sau em sẽ mua xôi ngô cho chị, nhìn chị ấy lủi thủi một góc mình quên mất.
Ngồi gác chân lên ghế, nhồm nhoàm xôi lạc lướt net và thấy các bạn NỮ tâm sự về 20/10 của các bạn. Ngày qua của a à, ô hố hố. Viết đến đây lại chẳng muốn viết nữa, đang định tường thuật lại một ngày. Thôi nói chung tóm gọn trong câu mình chẳng nhớ hôm nay nó là cái ngày gì kể cả khi có mấy cái tin nhắn sờ pam chúc mừng của mấy thằng bạn, cho đến khi có nàng và mẹ hỏi "Hôm nay thế nào?". Câu hỏi tưởng chừng vô cùng đơn giản mà mình ớ ra, ờ thế hôm nay nó "thế nào" và nhất định phải thế nào?! Không quan tâm tí teo nào, cơ bản chắc cũng vì cong đít chạy kịp tiến độ. (Sáng nay bị dập cho tơi tả)
Nãy tí bốc đồng lên mua con điều khiển điều hòa 200k về rồi. Cười không ngậm mồm lại được.
Cái kiểu ngủ cắt khúc xong giờ lúc nào cũng muốn ngủ, kiếm cớ không ngủ đủ đề ngủ. Giờ ăn xôi xong, đi ngủ "sớm" tầm 12 giờ dậy ngồi chơi bởi "hoặc" làm bài anh chiều lại chinh chiến đến tối. Xong chiều mai lại còn 4 tiết nữa. Tuần này dài phết đấy.
Mấy hôm nay ăn uống tạm bợ, 2 ngày/tắm, phòng ốc lộn xộn. Chẳng biết khi nào mới lại hết cảm giác cong mông này. Chắc sắp hết rồi.
Sớm nay lúc 6g mưa chợt rầm rầm trên mái và chợt nghĩ, sau này sẽ rất nhớ những ngày này. Những ngày sáng dậy sắp xếp quần áo mặc đầu tiên là áo mưa, những sớm ngủ phấp phỏng đợi 1 tin nhắn 1 cuộc gọi báo nghỉ học. Sẽ rất nhớ khi lừng chừng giữa đi học và nghỉ, vì sau này đi làm rồi nghỉ là TRỪ lương, TRỪ lương, câu bùa chú niệm không dứt được. Có lẽ cũng vì bức ảnh của mấy anh chị k4 khiến mình nghĩ ngợi.
Ừ thì ngày qua rất vội, ngày trôi rất nhạt, nhưng rồi sẽ có lúc mong được nhạt mà không được.
*
Nhìn thấy tag la lettre, làm sao có thể bỏ không viết TV chứ?
Làm cái test của suisse, các đồng chí bảo mày thi B2 đi! Anh lo, anh sợ, anh xót tiền lắm. Tóm lại anh hèn :-(
Đúng là Nhân mã, tức thì cao trào, mà qua thì cũng nhanh.
Đọc mấy cái exp của pdoct rồi đi ngủ.
*
Định hẹn giờ pót bài này thử phát mà biết hẹn, dạo này ngu công nghệ quá, không còn hăm hở hối hả như hồi còn trẻ cái gì cũng dòm ngó sờ mó được nữa.
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire